Để YÊU MỘT NGƯỜI, bạn thường MẤT KHOẢNG 0.2 GIÂY. Tại sao, đã 23 năm qua, tôi lại KHÔNG THỂ YÊU NỔI chính bản thân mình?
Tôi đã từng để cơ thể mình hấp thụ những thứ độc hại – chỉ vì chúng nhanh, tiện, rẻ và phổ biến. Tôi cũng từng để não mình tiếp thu những thứ điều tiêu cực, không bổ ích, không đúng mục tiêu bởi chúng hấp dẫn, dễ tiếp thu và dễ gây nghiện. Tôi cũng từng để cảm xúc của bản thân bị tổn thương bởi cảm xúc của nhiều người khác rất nhiều lần… Dù sao đi nữa, tôi đã từng không yêu chính bản thân mình, để rồi, tôi mù quáng chạy theo vòng xoáy cơm, áo, gạo, tiền một cách không hiệu quả!
Đây là lý do tại sao: Trở lại khoảng 3 năm trước, tôi thường xuyên uống các loại nước kích thích để duy trì công việc lâu nhất có thể. Tôi chọn ngấu nhiến đồ ăn nhanh trên bàn làm việc để tiết kiệm thời gian. Tôi hay ngồi lì trong công ty đến 11 giờ đêm để cố gắng tìm thêm việc để làm.
Và, chuyện gì đã xảy ra? Chẳng có cú hích nào đáng nói đến ngoài cơ thể ụch ịch, lười vận động và đầu óc lẩn quẩn – không lối thoát!
Trong lúc tôi viết bài này, tôi đã dần yêu thương bản thân mình hơn. Tôi duy trì đi bộ 10.000 bước mỗi ngày. Tôi dừng hẳn các loại nước kích thích yêu thích trước đây. Tôi ăn uống hợp lý hơn. Tôi chọn xem, nghe và học hỏi những điều bổ ích và dọn sạch những tin rác trên trang cá nhân của mình. Quan trọng hơn cả, công việc của tôi đã phát triển tỉ lệ thuận theo quá trình yêu thương bản thân ấy.
Thế nên, tôi thấy rằng, “Nếu bạn không yêu được bản thân mình thì làm sao bạn biết cách để yêu người khác? Hay nếu bạn không yêu khách hàng thì làm sao họ yêu bạn/sản phẩm, dịch vụ của bạn được? Mà nếu họ không yêu bạn thì làm sao công việc của bạn phát triển được?”.
Tóm lại, thầy tôi nói chẳng sai tẹo nào, “YÊU THƯƠNG chính là CỐT LÕI của SỰ PHÁT TRIỂN”.
Nguồn : Nguyễn Phước Vĩnh Hưng